Tương tự vụ cướp đảo Gạc Ma, Trung Quốc muốn cướp được biển, đảo mà không có chiến tranh lớn để tránh sa lầy.
26 năm trước, ngày 14/3/1988, trên vùng biển thuộc Quần đảo Trường Sa
của chúng ta, Hải quân Trung Quốc đã huy động hàng chục tàu chiến tấn
công vào lực lượng Hải quân Việt Nam đang triển khai xây dựng công trình
giữ đảo.
Lực lượng của Trung Quốc có 12 tàu chiến gồm: 1 tàu khu trục tên lửa,
7 tàu hộ vệ tên lửa, 2 tàu hộ vệ pháo, 2 tàu đổ bộ, 3 tàu vận tải hỗ
trợ LSM, tàu đo đạc, tàu kéo và 1 pông tông lớn.
Hải
quân Việt Nam gồm 3 tàu vận tải HQ 604, HQ 605 và HQ 505 trang bị súng
12ly7 cùng 70 chiến sỹ công binh của trung đoàn công binh 83 và 4 tổ
chiến đấu gồm 22 người của lữ 146.
Với lực lượng trên, Trung Quốc đã nổ súng, phóng tên lửa vào 3 con tàu này của Việt Nam để cướp đảo.
Khoảng một tháng sau vụ Trung Quốc cướp đảo Gạc Ma, hải quân Việt Nam
đưa 35 chiến sĩ công binh và 7 chiến sĩ hải quân cùng vật liệu xây dựng
lên đá Len Đao, xây nhà đánh dấu chủ quyền.
Lặp
lại kịch bản Gạc Ma, trong ngày 16/3, Trung Quốc đưa 7 tàu chiến và
nhiều xuồng nhỏ bao vây uy hiếp số quân Việt Nam trên đá. Tuy nhiên, lần
này Việt Nam cho 7 máy bay chiến đấu từ đất liền bay ra hỗ trợ các
chiến sĩ hải quân nên số tàu chiến của Trung Quốc phải bỏ đi, đụng độ
không xảy ra, phía Việt Nam giữ được đảo đá và hoàn thành việc xây dựng
nhà trên đá.
Vấn đề rút ra ở đây là sự độc ác, tàn
bạo, dã man của Trung Quốc là bản chất vốn có của lính Trung Quốc dưới
sự lãnh đạo của nhà cầm quyền Bắc Kinh. Để cướp đất, cướp đảo, cướp biển
của người khác thì chúng có thể làm bất cứ điều gì ngoài quy ước, đạo
lý. Đừng nghĩ rằng Trung Quốc sẽ không làm gì vì quy ước, ký kết, thỏa
thuận, đạo lý…mà Trung Quốc sẽ làm tất cả khi họ có thể.
Cậy đông, cậy mạnh, “lấy thịt đè người” của Trung Quốc
lại một lần nữa được bộc lộ rõ nét trong vụ giàn khoan Hải Dương 981.
Đồng bào cả nước đang rất chăm chú theo dõi tình hình trên Biển Đông khi
một lực lượng tàu bé nhỏ của CSB, KN Việt Nam phải đối đầu với một lực
lượng lớn bao gồm cả tàu chiến của Trung Quốc quanh giàn khoan Hải Dương
981.
Trước việc giàn khoan Hải Dương đã lùi ra xa
bờ biển Việt Nam, trước việc Trung Quốc đưa vấn đề giàn khoan ra Liên
Hiệp quốc, trước việc Tờ "Thời báo Hoàn Cầu" do Đảng CS Trung Quốc quản
lý, ngày 10/6 đăng bài viết nhan đề "Trỗi dậy hòa bình không mâu
thuẫn với sử dụng vũ lực, bảo vệ chủ quyền có thể nổ súng" của tác giả
Trương Kiến Cương, chủ nhiệm Phòng nghiên cứu chiến lược chính trị biển,
Đại học Hải dương Quảng Đông; trước sự việc tình hình Ukraine và Irac
căng thẳng, đặc biệt hôm nay đã xuất hiện tàu pháo của Trung Quốc giả
dạng tàu Hải cảnh mang số hiệu 13 có trang bị 4 ụ pháo 72 ly áp sát tàu
chấp pháp Việt Nam thì khả năng Trung Quốc nổ súng vào tàu CSB hay tàu
KN của Việt Nam là rất khó lường.
Tàu chiến trang bị 4 pháo loại 72 ly giả dạng tàu Hải cảnh Trung Quốc đang hung hăng là rất nguy hiểm cho tàu chấp pháp Việt Nam. Hãy cảnh giác để đối phó. |
Đây là khả năng dùng “xung đột nhỏ, xung đột hạn chế”
để tranh chấp chủ quyền của giới diều hâu Trung Quốc, là một âm mưu cực
kỳ nguy hiểm.
Trung Quốc muốn “dùng xung đột hạn
chế” để biến sự đã rồi, đồng thời, đe dọa Việt Nam làm cho Việt Nam sợ
mà không dám đánh trả để đòi lại những gì chúng đã cướp vì sẽ gây ra
“xung đột lớn”. Như vậy có nghĩa là Trung Quốc muốn cướp được biển, đảo
mà không có chiến tranh lớn để tránh sa lầy.
Tuy
nhiên, bất kỳ “xung đột quân sự hạn chế” hay xung đột quân sự lớn, mở
rộng mà Trung Quốc gây ra để xâm lược biển đảo của Việt Nam là do Trung
Quốc toan tính, Việt Nam không cần quan tâm. Chỉ cần biết rằng Việt Nam
sẽ đánh lại bằng tất cả sức mạnh, ý chí quyết tâm để bảo vệ chủ quyền
thiêng liêng.
Vì vậy, lực lượng CSB và KN Việt Nam
phải cảnh giác và trước tiên phải tính đến phương án bảo vệ mình, đáp
trả xứng đáng, quyết không để rơi vào tình thế như năm 1988 ở Trường Sa.
Trang
bị vũ khí của tàu Cảnh sát biển là súng 25 ly trở xuống, nhưng Hải cảnh
Trung Quốc (CSB) lại trang bị súng 72 ly là bất chấp luật quốc tế. Đối
đầu với kẻ bất chấp, độc ác, tàn bạo, dã man như Trung Quốc thì chúng ta
không thể chủ quan với tính mạng, tài sản của mình, phải chuẩn bị vũ
khí hoặc những thứ tương xứng để đáp trả, thay vì “vận động xua đuổi”
chuyển sang “vận động tác chiến” để đưa đối tượng vào trong tầm sử dụng
hỏa lực dễ dàng khi chúng nổ súng trước.
Khi Trung
Quốc rất tàn bạo và độc ác, lại cậy mạnh, nguy hiểm hơn là tự cho rằng
mình mạnh thì không có điều gì mà Trung Quốc không làm, không ra tay.
Cảnh giác đề phòng và sẵn sàng giáng trả là sự sống còn cho bất cứ lực
lượng nào, quốc gia nào quan hệ với Trung Quốc.
http://baodatviet.vn