Bây giờ, khái niệm kiến trúc xanh (KTX), xây dựng đô thị xanh (ĐTX),xây dựng đô thị bền vững không còn xa lạ với giới KTS và cả những nhà quản lý về đô thị, kiến trúc. Khái niệm này thực ra chỉ là một khía cạnh của phát triển bền vững do Liên Hợp Quốc đề ra trong thập niên 80 của thế kỷ trước. Phát triển xây dựng đô thị bền vững là sự phát triển của hôm nay phải phù hợp với ngày mai, không được làm ảnh hưởng đến tương lai phát triển của nhân loại bởi sự sử dụng lãng phí nguồn tài nguyên và làm gia tăng ô nhiễm môi trường sống của con người. Phát triển bền vững càng có ý nghĩa khi mà thế giới loài người đã, đang và sẽ phải hứng chịu những thảm họa ngày càng khốc liệt do thiên nhiên gây ra bởi biến đổi khí hậu. | |||||
Nhà
nước ta cũng đang tích cực xây dựng chính sách phát triển KTX và ĐTX.
Các Hội nghề nghiệp mà tiên phong là Hội KTS Việt Nam đã và đang tích
cực tuyên truyền KTX trong giới KTS và cộng đồng xã hội bằng những việc
làm thiết thực như ra Tuyên ngôn KTX Việt Nam, Tiêu chí KTX và tổ chức
trao Giải thưởng KTX… Nhiều KTS, đặc biệt là KTS trẻ, đang có nhiều cố
gắng và dấn thân vào lĩnh vực này, như KTS Võ Trọng Nghĩa với một loạt
tác phẩm kiến trúc sử dụng vật liệu tre, hay áp dụng nguyên lý về chiếu
sáng, thông gió vào công trình kiến trúc một cách đầy sáng tạo… không
chỉ tạo ra tính độc đáo của kiến trúc, cải thiện không gian sống, mà còn
tiết kiệm năng lượng và kinh tế.
Thế
nhưng, khi nói đến một đô thị phát triển bền vững, một ĐTX không chỉ
đơn giản là nói đến phép cộng các chỉ tiêu về mật độ xây dựng, về cây
xanh, về những công trình KTX… bởi lẽ, đô thị là một sự tổng hòa phức
tạp của kiến trúc quy hoạch, của đời sống và của môi trường sống. Một đô
thị không thể phát triển bền vững khi nó đã không bền vững ngay từ lúc
mới hình thành trên bản vẽ đó là quy hoạch. Một đô thị có hệ thống giao
thông được kết nối chằng chịt với đủ các loại vành đai, nhưng lại rất
thiếu phương tiện giao thông công cộng hiện đại sẽ không thể phát triển
bền vững. Một đô thị mà luôn phải điều chỉnh quy hoạch, phát triển tùy
tiện, không quản lý được dân số và người nhập cư, không có dự báo phát
triển khoa học trong xây dựng nhà ở, trường học, bệnh viện, công viên,
khu vui chơi giải trí phục vụ trẻ em, người già, không gian công cộng
của cộng đồng… thì không thể phát triển bền vững. Một đô thị mà ở đó
chính quyền yếu kém trong quản lý, người dân thiếu ý thức chấp hành pháp
luật, môi trường sống bị ô nhiễm bởi chính con người gây ra, như sử
dụng điện, nước sạch phung phí trong sinh hoạt, trong quảng cáo và cả
rửa ô tô, xe máy… rác thải, phế thải thì vứt bừa bãi ra đường phố, xuống
sông, hồ… sẽ không thể là đô thị phát triển bền vững.
Còn
rất nhiều điều phải bàn và nói đến cho một ĐTX, đô thị bền vững. Nó
không to tát như chủ trương, chính sách và cũng không khó hiểu như những
tính toán về năng lượng mặt trời, về hiệu ứng nhà kính, hiệu ứng bê
tông trong đô thị… cũng như những thuật ngữ chuyên môn cao siêu mà các
GS, TS hay rao giảng ở nơi này nơi kia, mà nó giản dị như con người cần
không khí để thở, cần nước để uống vậy. Đó là hãy bắt đầu từ lối sống đô
thị. Một lối sống có văn hóa và nhân văn. Ở đó, con người biết yêu
thương, biết chăm chút ngôi nhà, căn hộ, không gian sống của mình cũng
như biết bảo vệ giữ gìn không gian sống, môi trường sống của cộng đồng
xung quanh, từ chuyện biết bỏ rác vào thùng, không phóng uế bừa bãi,
không chặt phá cây xanh, không lấn chiếm vỉa hè, lòng đường, không gian
công cộng, không xây dựng bừa bãi trái phép và không phép, không chen
lấn, phóng nhanh vượt ẩu khi tham gia giao thông…
Nếu
tất cả đều bắt đầu được như vậy thì trên mảnh đất thân yêu này sẽ có
nhiều KTX, ĐTX, đô thị bền vững và khi ấy cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn, hạnh
phúc hơn và bền vững hơn.
Nhưng rất tiếc, những điều tưởng như giản dị ấy lại quá khó thực hiện ở ngày hôm nay?!
KTS Phạm Thanh Tùng
|